BÀI
VIẾT SỐ 5: VĂN NGHỊ LUẬN XÃ HỘI
Đọc
văn bản và thực hiện các yêu cầu:
Chuyện
kể rằng
Có quả trứng đại bàng
Rơi vào ổ gà đang ấp
Khi nở ra cùng với bầy gà
Đại bàng con ngượng ngùng chiêm chiếp
Nhảy bay loạng choạng sân nhà.
Không ai nói với đại bàng về những chân trời xa
Về những đại ngàn bí mật
Nên nó vẫn hồn nhiên bới đất
Chỉ có khát vọng mơ hồ
Lâu lâu lại cồn cào trong ngực...
Làm sao mà ai biết
Mình đã bắt đầu từ quả trứng nào đây
Sao không thử một lần vỗ cánh tung bay?...
❦
|
Đọc
hiểu:
1/
Hãy đặt nhan đề khác cho bài “Khát vọng”.
Đối với em, khát vọng
là một cái gì đó thật mơ hồ nhưng cũng thật chân thật. Khát vọng mơ hồ nghĩa là
nó không có hình thù, nhưng từ khát vọng đó cho con người ta một lẽ sống, hay
nói đúng hơn là lý tưởng sống. Và khi khát vọng đủ mạnh, người ta bắt tay vào
thực hiện cái khát khao của mình, và nó sẽ trở nên chân thật. Vì thế, qua bài
thơ trên, thi sĩ Đặng Hồng Thiệp đã thổi vào hồn của mọi người một cái lý tưởng
sống. “Sao không thử một lần vỗ cánh tung bay?...”. Để làm được điều đó, cái
chúng ta cần là sự can đảm, can đảm đi theo lý tưởng sống của mình. Chính vì vậy,
nhan đề em sẽ đặt cho bài thơ trên là: “CAN ĐẢM”.
2/ a, Anh/chị hiểu như thế nào về hình ảnh bầy gà trong văn bản?
Theo
em, hình ảnh bầy gà tượng trưng cho số đông, những con người máy móc rập khuôn
không có gì mới. Những con người sống một cách tầm thường, như nhau, thiển cận
trong một không gian tù túng, chật hẹp, sống mà không có lý tưởng. Bên cạnh đó,
nó góp phần khắc họa rõ nét hình ảnh của những con đại bàng, hay là bức chân
dung về những người phi thường. Phi thường ở đây là dám nghĩ, dám làm theo cách
riêng, biết đương đầu với thử thách. Nhưng trước hết phải nhận thức được mình
là ai. Mỗi chúng ta từ khi sinh ra đều là những con đại bàng, nhưng hầu hết mọi
người đều an phận làm một chú gà. Vì bạn tin bạn chỉ là một người bình thường
và sống như những gì bạn đã nghĩ. Đừng sinh ra là đại bàng mà sống như những
chú gà.
b, Chỉ ra dụng ý của tác giả khi sử dụng biện pháp tu từ trong câu thơ:
“Sao không thử một lần
vỗ cánh mà bay?...”
Câu
hỏi tu từ: “Sao không thử một lần vỗ cánh
mà bay?...” hàm ý nghĩa sâu sắc, thôi thúc mọi người mạnh dạn đứng lên, phá
bỏ cái vỏ bọc mà mình đã tạo ra. Câu thơ giàu hình ảnh, giàu sắc thái biểu cảm,
thể hiện sự trăn trở day dứt: Chấp nhận số phận hay cho mình một cơ hội để thay
đổi bản thân?. Thử đi, nếu như con đường bạn chọn sai, nó sẽ cho ta bài học quý
báu để ngày một trưởng thành hơn. Còn nếu bạn chọn đúng, thì xin chúc mừng, nó
sẽ dẫn bạn đến thành công và hơn thế nữa, là niềm hạnh phúc thật sự. Để rồi,
khi nhìn lại quá khứ, bạn sẽ mỉm cười và nghĩ: “Mình cũng được phết!”. Nhưng phải
thử mới biết, không có gì là không thể!. Tôi tài giỏi, bạn cũng thế!.
¯T T¯
Ò
|
àm
văn:
Trong văn bản Đọc- hiểu, nhà thơ Đặng Hồng Thiệp
đề cao Khát vọng của con người, gửi gắm tới chúng ta thông điệp: Hãy vươn lên mạnh
mẽ và không ngại thử thách. Trình bày quan điểm cá nhân về thông điệp trên.
Bài làm
Tựa
bông tuyết, mỗi người là một cá thể khác nhau, nhưng bản chất bên trong ai cũng
là một con đại bàng. Chúng ta có quyền sống, quyền chọn lựa cách sống nhưng hầu
hết lại chọn con đường dễ dàng vì không đủ tự tin đi tìm vùng đất mới. Chính vì
thế, chúng ta chỉ làm những việc bình thường và sống một cuộc đời vô vị. Qua
bài Khát vọng của Đặng Hồng Thiệp, thông điệp mà tác giả gửi gắm đã đọng lại
trong tôi một ý nghĩ sâu sắc mà cũng rất đồng tình: “Sao không thử một lần vỗ
cánh mà bay?...”. Hãy vươn lên mạnh mẽ, không ngại thử thách như những con đại
bàng ngoài kia.
Nào,
lại đây, cùng tôi ngồi nhâm nhi tách cà phê và bàn sự đời!. Bạn có biết, cuộc đời
là gì không?. Đó là những chuyến tàu, nơi đó có nhà ga, những điểm đến và những
người đồng hành. Và chúng ta chính là người quyết định mình đi lên chuyến tàu
nào, đi với ai và muốn tới đâu. Trên những chuyến tàu đó, bạn sẽ luôn chủ động
có được một tầm nhìn, một viễn cảnh để thực hiện những điều bạn mong muốn. Tác
giả Đặng Hồng Thiệp đã khai thác được cái hay, cái đẹp trong thơ ông, đã vẽ nên
một bức tranh tràn đầy sự khao khát, sức sống mãnh liệt đang dâng trào trong lồng
ngực của chú gà đại bàng, hay là chính chúng ta đây….
Trước
hết, chúng ta hãy cùng nhau định nghĩa: Khát vọng là gì?. Đối với tôi, khát vọng
là một thứ vô hình mà cũng thật hữu hình. Bởi lẽ, khát vọng cho ta sức mạnh, niềm
tin vào cuộc sống mỗi khi vấp ngã. Và khi khát vọng đủ mạnh, có gì đó thôi thúc
trong con người ta phải đứng dậy hành động. Đại
bàng là loài vật biểu trưng cho sức mạnh, chúng thuộc về trời xanh, thuộc về những
điều kì vĩ. Chú đại bàng là một ẩn dụ cho kiểu người có ước mơ hoài bão. Con gà
là loài vật sống giản đơn, bình dị, ở dưới đất, ẩn dụ cho kiểu người sống an
nhàn, bằng lòng với thực tại, không có những ước mơ cao xa.
Tại sao phải khát vọng?. Có lẽ câu trả lời ngắn gọn mà đầy
đủ nhất là: Khát vọng để trở thành một bản thể tốt đẹp hơn. Bất cứ thứ gì ta đặt
trong tiềm thức và nuôi dưỡng chúng với cảm xúc, sự lặp lại đó sẽ trở thành hiện
thực trong một ngày nào đó. Khi tiềm thức lên tiếng, số phận lựa chọn. Đã là đại
bàng thì mãi mãi là đại bàng, nhưng phải nhận thức được mình là ai, đừng sống
cuộc đời như những chú gà. Nếu như chúng ta không thể thay đổi sa mạc thì chỉ
còn cách biến mình thành xương rồng mà thôi!. Hãy mạnh mẽ và dám đương đầu với
thử thách, càng vấp ngã bạn biết mình càng tới đích.
Đại bàng không phải từ khi sinh ra đã biết bay, nó đã,
đang và sẽ nỗ lực từng ngày để vươn đến những chân trời xa hơn. Cũng giống như
mọi đứa trẻ sinh ra đều giống nhau, nhưng môi trường sống, cách chúng nhìn nhận
thế giới sẽ tạo ra những cá thể khác biệt. Khát vọng, ước mơ chỉ trở thành hiện
thực khi bạn bắt tay vào hành động. Càng chăm chỉ, càng say mê làm việc, bạn sẽ
tạo ra kỳ tích. Đối với tôi, kỳ tích là nhờ 1% may mắn và 99% là nhờ sự nỗ lực,
không phải thứ gì đó cao siêu, thần thánh. Để phát minh ra bóng đèn, Edison đã
trải qua hàng trăm lần thất bại, nhưng ông không bỏ cuộc, nhờ lòng đam mê, kiên
trì, ông đã thành công và trở thành người đầu tiên phát minh ra bóng đèn, có ý
nghĩ to lớn đôi với nền văn minh, tiến bộ của khoa học thế giới.Vì thế, ta phải
biết tận dụng thời gian, chỉ một giây, một phút cũng có thể tạo ra kỳ tích. Hãy can đảm vì ước
mơ của bạn!.
Thiên lý mã mà không tiến thủ thì cũng như con ngựa phế,
mạo hiểm có chủ đích là lẽ sống. Bạn phải thay đổi, cho bạn và vì bạn. Có hai
con đường cho con người ta thay đổi: Một là gặp cú sốc trong đời, hai là nhận
thức rõ ràng mình cần thay đổi. Hãy để đam mê theo đuổi và lý trí cầm cương. Bạn
càng tự giác bao nhiêu, tương lai bạn càng cao cấp bấy nhiêu. Nếu bạn không chiến
đấu cho thứ mình muốn thì đừng than khóc khi những thứ đó mất đi.
"
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
Còn hơn ngồi buồn le lói suốt trăm năm."
Còn hơn ngồi buồn le lói suốt trăm năm."
“Sao
không thử một lần vỗ cánh mà bay?...”, hãy mạnh dạn đứng lên, phá bỏ giới hạn của
chính mình. Câu hỏi tu từ giàu
hình ảnh, giàu sắc thái biểu cảm, thể hiện sự trăn trở day dứt: Chấp nhận số phận
hay cho mình một cơ hội để thay đổi bản thân?. Thử đi, nếu như con đường bạn chọn
sai, nó sẽ cho ta bài học quý báu để ngày một trưởng thành hơn. Còn nếu bạn chọn
đúng, thì xin chúc mừng, nó sẽ dẫn bạn đến thành công và hơn thế nữa, là niềm hạnh
phúc thật sự. Để rồi, khi nhìn lại quá khứ, bạn sẽ mỉm cười và nghĩ: “Mình cũng
được phết!”. Nhưng phải thử mới biết, không có gì là không thể!. Tôi tài giỏi,
bạn cũng thế!.
Có một câu nói của nhà văn gốc Mỹ- Ralph Waldo Emerson mà
tôi rất tâm đắc: “Đừng đi theo lối đã vạch sẵn. Hãy chọn nơi không có con đường
và để lại một con đường”. Cứ đi theo số đông, bạn sẽ chấm dứt tất cả. Chấm dứt
lý tưởng, chấm dứt hoài bão, sống không có đam mê. Không ai có thể chọn lựa con
đường bạn đi, ngoại trừ bạn!. Ai nói gì thì nói, nhưng người hiểu bạn nhất vẫn
chính là bạn.
Ước mơ cao đẹp sẽ luôn là động lực để hướng
con người tới thành công. Tuy nhiên, để có thể thực hiện được ước mơ con người
cần có lòng quyết tâm, sự kiên trì và trên hết là niềm tin vào chính bản thân
mình. Nếu con người không tự nhận thức về bản thân, không dám tin vào chính
mình, thậm chí tự ti về mình thì con người sẽ không thể bay cao bay xa và đôi
khi sẽ bằng lòng với cuộc sống tầm thường vô vị của một con gà. Nếu không kiên trì,
quyết tâm và tự tin vào chính mình thì con người sẽ dễ dàng gục ngã trước thất
bại. Người thành công và kẻ thất bại cũng chỉ cách nhau hai chữ “Kiên trì”. “Cuộc sống có phải thực sự mệt mỏi ?. Cuộc sống chưa
bao giờ mệt mỏi, có chăng là thái độ, cách nhìn nhận của bạn với nó. Đừng để cảm
xúc tiêu cực lấn át lí trí, khiến bạn mất đi động lực cố gắng trong cuộc sống!
Có một số người không
nhận thức đúng về bản thân và không tin tưởng vào khả năng của chính mình mà sống
một cuộc sống tầm thường, vô nghĩa. Con người luôn bị những định kiến xã hội
kéo lại, không dám bước lên con đường chinh phục ước mơ. Nhưng, khi gặp khó
khăn, bạn hãy nhớ: Sói đi ngàn dặm để ăn thịt, ngựa đi ngàn dặm để ăn cỏ, cá sống
khi bơi ngược dòng, cá chết mới thuận nước trôi xuôi. Đạo lý trên đời cũng là
như vậy....Tin vào chính mình, điều
đó không có nghĩa con người trở nên bảo thủ, mù quáng. Niềm tin cần phải gắn liền
với một sự nhận thức đúng đắn, một ước mơ cao đẹp. Cuộc đời mỗi con người sẽ
trôi đi vô nghĩa nếu chúng ta chịu bằng lòng với những gì mà mình đang có, nếu
chúng ta ngừng ước mơ và cố gắng.
“Khát
vọng chính là nguồn động lực có sức mạnh vô biên, tiềm tàng bên trong mỗi con
người. Động lực này được thể hiện qua những hoạt động không ngơi nghỉ, để con
người không bao giờ từ bỏ ước mơ, không bao giờ khuất phục trước hoàn cảnh.” -
Keith D. Harrell
Quay lại câu chuyện đại
bàng, ta hãy nghĩ theo hướng khác, giả dụ một quả trứng gà rơi vào một ổ đại
bàng đang ấp. Tôi nghĩ rằng quả trứng
gà trên sau khi nở ra sẽ trở thành một "đại bàng gà", và nó sống
trong môi trường vô cùng thuận lợi để có thể bay như đại bàng. Nhưng, với tố chất
của gà thì tôi e rằng cho dù môi trường thuận lợi đến mức nào, gà cũng không thể
bay như đại bàng được. Qua đó cho thấy, ta hãy cứ ước mơ, nhưng hãy phân biệt
đâu là ước mơ để cổ vũ tinh thần, đâu là mục tiêu để thực hiện thực tế nhé!.
Cuộc
sống là ô cửa sổ. Qua thời gian, ô của sổ bị bám bụi bởi mọi thứ xung quanh. Bởi
thế ta cần lau sạch ô cửa, vì chỉ khi làm sạch đi những gì che phủ ô cửa, ta mới
có thể phóng tầm mắt nhìn ra thế giới tươi sáng, mênh mông, rộng mở bên ngoài.
Và chỉ như vậy, ta mới có thể lấy lại được niềm tin, tinh thần lạc quan và những
khát khao mơ ước:
Khổ
mới là nhân sinh.
Mệt mỏi, mới là công việc.
Biến hóa mới là vận mệnh.
Nhẫn nhịn mới là từng trải.
Cho đi, mới là trí tuệ.
Tĩnh lại, mới là tu dưỡng.
Buông bỏ, mới chính là đạt được.
Mệt mỏi, mới là công việc.
Biến hóa mới là vận mệnh.
Nhẫn nhịn mới là từng trải.
Cho đi, mới là trí tuệ.
Tĩnh lại, mới là tu dưỡng.
Buông bỏ, mới chính là đạt được.
Đừng lo lắng khi bạn
lâm vào cảnh tiền hậu bất nhất, đó là dấu hiệu của sự thay đổi. Đừng chống đối
lại khi ước mong bấy lâu nay của bạn đang dần trở thành sự thật.
Bạn có thể nuôi dưỡng khát vọng của mình mỗi ngày bằng
cách dành chút thời gian để quan sát, cảm nhận rõ hơn những gì bạn đang muốn và
hình dung ra những thành quả cuối cùng nếu bạn thực hiện chúng. Nói cách khác,
hãy bùng lên ngọn lửa khát vọng, để nó ăn sâu vào tâm khảm của bạn, vào
huyết mạch và là một phần không thể thiếu trong cuộc đời bạn. Chính khát vọng sẽ
đưa bạn tiến nhanh hơn tới thành quả mà mình muốn gặt hái, giúp bạn vượt qua những
giới hạn chật hẹp, những trở ngại trong cuộc sống và tiến về phía trước.
Raymond Holliwell đã nói rằng: “Khát vọng tạo ra sức mạnh”.
Vậy, tóm lại chúng ta phải làm gì? Thứ nhất, khi bạn đã
có một khát vọng cứ cồn cào trong lòng ngực, hãy đừng ngại thay đổi để trở nên
tốt hơn. Còn nếu bạn chưa biết đam mê là gì, hãy bắt đầu bằng những việc khiến
mình thích thú, đam mê sẽ ươm mầm trong những ngày tháng chúng ta chăm chỉ làm
những việc mình ham thích. Bước chậm lại giữa thế gian vội vã và bạn sẽ cảm nhận
được sự khác biệt. Thứ hai, phải biết thay đổi lối tư duy, phải trang bị kiến
thức. Nhưng kiến thức thôi chưa đủ, phải biết áp dụng vào thực tiễn. Sẵn sàng
thôi chưa đủ phải biết cách hành động. Để hành động được, ta cần sự can đảm. Cảm
đảm vì điều mình thích, điều mình yêu, và vì chính mình. Và cuối cùng, là kiên
trì. Đừng an nhàn khi còn trẻ, nếu chỉ còn một ngày để sống!.
Thông điệp của nhà thơ Đặng Hồng Thiệp: “Hãy vươn lên mạnh
mẽ và không ngại thử thách” đã ảnh hưởng
đến thế hệ trẻ nói riêng và mọi người nói chung. Hãy cứ khát khao, hãy cứ kiên
trì. Khi bạn nỗ lực, cả vũ trụ sẽ nâng đỡ bạn. Bỏ cuộc thì dễ dàng thôi, nhưng
không phải kiên trì rất ngầu sao?
¯T T¯
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét